Mặt trời là một lò phản ứng tổng hợp hạt nhân, nơi các hạt nhân hydro kết hợp để tạo thành heli. Quá trình này giải phóng ra một lượng năng lượng khổng lồ, dưới dạng nhiệt và ánh sáng. Năng lượng từ Mặt trời cần thiết cho sự sống trên Trái đất.
Mọi người đã quan sát Mặt trời từ hàng ngàn năm. Những quan sát ban đầu được thực hiện bằng mắt thường, nhưng sau đó mọi người bắt đầu sử dụng kính thiên văn để nghiên cứu Mặt trời chi tiết hơn. Kính thiên văn đầu tiên được sử dụng để quan sát Mặt trời được phát minh vào đầu thế kỷ 17.
Vào thế kỷ 19, các nhà khoa học bắt đầu nghiên cứu Mặt trời bằng kính quang phổ. Kính quang phổ cho phép các nhà khoa học phân chia ánh sáng từ Mặt trời thành các thành phần khác nhau của nó. Điều này cho phép họ xác định các nguyên tố khác nhau có trong Mặt trời.
Vào thế kỷ 20, các nhà khoa học bắt đầu nghiên cứu Mặt trời từ không gian. Các vệ tinh và tàu thăm dò đã được phóng lên quỹ đạo xung quanh Trái đất và Mặt trời. Những vệ tinh và tàu thăm dò này đã cung cấp cho các nhà khoa học nhiều thông tin về Mặt trời.
Đáng chú ý là Đài quan sát Động lực học Mặt trời (SDO) là một tàu vũ trụ của NASA, được phóng lên vào ngày 11 tháng 2 năm 2010. SDO là một đài quan sát toàn diện nghiên cứu Mặt trời từ quang phổ đến từ trường. SDO đã cung cấp một cái nhìn chưa từng có về hoạt động của Mặt trời và đã giúp các nhà khoa học hiểu rõ hơn về cách Mặt trời hoạt động.
SDO mang theo ba bộ dụng cụ:
- Bộ xử lý hình ảnh Helioseismic và Magnetic (HMI) đo độ rung và từ trường của Mặt trời.
- Máy quang phổ tia cực tím Khảo sát Khí quyển Trái đất (EUV) đo lường bức xạ cực tím từ Mặt trời.
- Máy ảnh Khảo sát Bức xạ Mặt trời (AIA) chụp ảnh Mặt trời ở nhiều bước sóng khác nhau.
Dữ liệu từ SDO đã được sử dụng để nghiên cứu nhiều khía cạnh của hoạt động của Mặt trời, bao gồm:
- Vết đen mặt trời
- Bùng phát mặt trời
- Núi lửa mặt trời
- Gió mặt trời
- Từ trường mặt trời
SDO là một công cụ nghiên cứu quan trọng đã giúp các nhà khoa học hiểu rõ hơn về Mặt trời. Dữ liệu từ SDO sẽ tiếp tục được sử dụng trong nhiều năm tới để nghiên cứu Mặt trời và dự đoán các hoạt động của nó. Dưới đây là một số khám phá quan trọng mà SDO đã thực hiện:
- SDO đã phát hiện ra rằng từ trường của Mặt trời mạnh hơn và phức tạp hơn nhiều so với suy nghĩ trước đây.
- SDO đã quan sát thấy các vụ phun trào mặt trời mạnh nhất từng được ghi nhận.
- SDO đã phát hiện ra rằng gió mặt trời có thể bị ảnh hưởng bởi các hoạt động của Mặt trời.
- SDO đã giúp các nhà khoa học dự đoán tốt hơn các hoạt động của Mặt trời.
Gần đây nhất vào năm 2018, NASA đã phóng Tàu thăm dò Parker Solar Probe. Parker Solar Probe là tàu vũ trụ đầu tiên bay vào vành nhật hoa của Mặt trời. Vành nhật hoa là lớp ngoài cùng của bầu khí quyển Mặt trời. Parker Solar Probe sẽ cung cấp cho các nhà khoa học nhiều thông tin về vành nhật hoa, bao gồm cả cách nó được nung nóng đến nhiệt độ cao như vậy.
Công cuộc khám phá Mặt trời là một nỗ lực quan trọng. Nó giúp chúng ta hiểu rõ hơn về ngôi sao trung tâm của hệ mặt trời của chúng ta và cách nó ảnh hưởng đến Trái đất. Thông tin thu thập được từ công cuộc khám phá Mặt trời cũng có thể giúp chúng ta tìm kiếm sự sống trên các hành tinh khác./.